Sự kiện Sharpeville năm 1960 là một cột mốc bi thảm, nhưng cũng đầy tính quyết tâm trong lịch sử đấu tranh chống chế độ apartheid ở Nam Phi. Vụ việc này đã làm dấy lên sự phẫn nộ trên toàn thế giới và đánh dấu sự thay đổi quan trọng trong chiến lược chống áp bức của người dân Nam Phi.
Để hiểu rõ về Sharpeville, chúng ta cần quay ngược thời gian đến những năm 1950, một thập kỷ mà chế độ phân biệt chủng tộc Apartheid đang được thiết lập và củng cố tại Nam Phi. Chế độ này, do đảng Quốc gia cai trị, đã áp đặt luật lệ tàn bạo, tước đoạt quyền công dân của người da đen và nhốt họ trong những khu vực nghèo nàn, thiếu cơ sở hạ tầng và cơ hội.
Vào ngày 21 tháng 3 năm 1960, tại thị trấn Sharpeville, một cuộc biểu tình hòa bình đã diễn ra nhằm phản đối luật vé thông hành bất công của chế độ Apartheid. Theo luật này, người da đen phải mang theo vé để được phép di chuyển tự do trong phạm vi đất nước họ sinh sống.
Hàng nghìn người tham gia cuộc biểu tình, bao gồm cả nam giới, phụ nữ và trẻ em, đã tụ tập tại khu vực văn phòng cảnh sát Sharpeville với hy vọng nộp đơn kháng nghị luật vé thông hành. Họ tin rằng việc phản đối một cách hòa bình sẽ thu hút sự chú ý của thế giới và buộc chính phủ phải xem xét lại chính sách phân biệt chủng tộc tàn bạo của họ.
Tuy nhiên, cuộc biểu tình đã kết thúc trong bi kịch khi cảnh sát, với lý do không rõ ràng, đã nổ súng vào đám đông người biểu tình không vũ trang. 69 người đã thiệt mạng, bao gồm cả phụ nữ và trẻ em, và hơn 180 người khác bị thương nặng.
Sự kiện Sharpeville đã gây chấn động toàn cầu. Tin tức về vụ thảm sát lan truyền như bão lửa, khiến dư luận quốc tế lên án gay gắt chế độ Apartheid của Nam Phi. Các quốc gia trên thế giới đã áp đặt trừng phạt kinh tế và ngoại giao đối với Nam Phi, kêu gọi chấm dứt chế độ phân biệt chủng tộc tàn bạo.
Sự kiện Sharpeville cũng đánh dấu sự thay đổi quan trọng trong chiến lược đấu tranh chống Apartheid. Trước Sharpeville, phong trào kháng cự chủ yếu dựa vào các biện pháp phi bạo lực như tẩy chay, đình công và biểu tình. Sau Sharpeville, nhiều tổ chức chính trị và phong trào đấu tranh đã chuyển sang phương thức đấu tranh vũ trang để chống lại chế độ Apartheid.
Oliver Tambo, một nhân vật quan trọng trong phong trào chống Apartheid, đã kêu gọi thành lập “Umkhonto we Sizwe,” cánh quân giải phóng của Đảng Cộng sản Nam Phi (SACP), nhằm phản kháng vũ trang chống lại chế độ Apartheid.
Oliver Tambo là một luật sư tài năng và nhà lãnh đạo chính trị lỗi lạc. Ông sinh ra tại Mbizana, Eastern Cape vào năm 1917. Sau khi tốt nghiệp ngành Luật tại Đại học Fort Hare, Tambo đã tham gia phong trào chống Apartheid từ những ngày đầu. Ông trở thành thư ký của Đảng Cộng sản Nam Phi (SACP) và là một trong những lãnh đạo quan trọng của phe đối lập chống Apartheid.
Trong suốt cuộc đời mình, Tambo đã cống hiến hết mình cho sự nghiệp giải phóng người dân Nam Phi khỏi chế độ Apartheid. Ông đã bị chính quyền Apartheid bắt giam nhiều lần và bị trục xuất ra khỏi đất nước vào năm 1960.
Sau khi rời khỏi Nam Phi, Tambo trở thành Chủ tịch của ANC từ năm 1967 đến năm 1991. Dưới sự lãnh đạo của ông, ANC đã chuyển sang chiến lược đấu tranh vũ trang và xây dựng quan hệ với các tổ chức quốc tế khác để gây áp lực lên chế độ Apartheid.
Tambo đã được ca ngợi là “cha đẻ của dân tộc Nam Phi” và là một trong những nhân vật quan trọng nhất trong lịch sử chống Apartheid của đất nước.
Sự kiện Sharpeville đã trở thành một biểu tượng cho sự bất công và tàn bạo của chế độ Apartheid. Nó cũng khẳng định sức mạnh và ý chí kiên cường của người dân Nam Phi trong cuộc đấu tranh vì tự do và bình đẳng.